nhung-la-co-my-cam-tren-mat-trang-co-so-phan-nhu-the-nao
Những lá cờ Mỹ cắm trên Mặt trăng có số phận như thế nào?
- bởi tamthuc --
- 12/04/2017
Neil Amstrong được xem là người đầu tiên đặt chân lên Mặt trăng và cắm cờ Mỹ xuống đây, các phi hành gia khác trong chương trình Apollo sau đó cũng làm điều tương tự. Vậy sau 40 năm chịu đựng môi trường khắc nghiệt của Mặt trăng, những lá cờ này còn tồn tại hay không?
Business Insider cho biết, bức ảnh phi hành gia Buzz Aldrin tự hào đứng bên cạnh lá cờ Mỹ cắm trên Mặt trăng vào ngày 20/7/1969 trong chương trình Apollo 11 đã nói với thế giới rằng “nước Mỹ từng ở đây”. Tuy nhiên, tất cả 6 lá cờ Mỹ cắm trên Mặt trăng từ năm 1969 đến 1972 đang có dấu hiệu hư hỏng.
Năm 2012, những tấm ảnh chụp bề mặt vệ tinh tự nhiên của Trái đất từ tàu vũ trụ bay quanh quỹ đạo Mặt Trăng (LRO) của Cơ quan Hàng không Vũ trụ Mỹ (NASA) cho thấy có ít nhất 5 trong số 6 lá cờ vẫn đứng vững.
Thế nhưng các nhà khoa học cho rằng, ánh sáng chói chang của Mặt trời qua 40 năm đã làm phai màu các biểu tượng trên lá cờ, khiến nó dần ngã sang màu trắng.
“Trong 40 năm, các lá cờ phải chịu đựng môi trường khắc nghiệt của Mặt trăng, liên tục trong 14 ngày nóng như thiêu đốt với nhiệt độ 100°C và 14 ngày lạnh cóng với nhiệt độ -150°C. Một vài lá cờ đang có dấu hiệu phân hủy“, Paul Spudis, nhà khoa học nghiên cứu Mặt trăng, viết trên tạp chí Smithsonian Air & Space hồi tháng 7/2011.
TAMTHUCMỗi lá cờ Mỹ cắm trên Mặt Trăng đều được làm bằng sợi tơ nhân tạo, do công ty Annin Flagmakers sản xuất với chi phí khoảng 5,5 USD.
Trên bề mặt Trái đất, những lá cờ tương tự sẽ phai màu dần dưới ánh nắng Mặt trời. Nguyên nhân là do tia cực tím (UV) không bị bầu khí quyển Trái đất hấp thụ hoàn toàn, nên có khả năng phá vỡ các sợi vải và màu sắc của lá cờ.
Trong khi đó, Mặt trăng không có bầu khí quyển để hấp thụ ánh sáng Mặt Trời, tức là những lá cờ phi hành gia cắm xuống vệ tinh tự nhiên này sẽ tiếp xúc với tia bức xạ Mặt Trời nhiều hơn trên Trái đất.
Theo VNE
TAMTHUCNguồn:http://tinhhoa.net/nhung-la-co-my-cam-tren-mat-trang-co-so-phan-nhu-the-nao.html
Comment