Blog Tâm Thức
Chuyện về người đàn ông nói chuyện được với thế giới bên kia
Sunday, 23/06/2013 00:00 am

Blog Tâm Thức

Sau một biến cố tai nạn, khi tỉnh dậy anh Thắng bỗng nhận ra những điều vô cùng lạ trong cơ thể.Ban đầu anh cảm nhận được điều gì đó từ cõi âm vọng lại, về sau luồng sóng sinh học trong anh phát triển mạnh đến mức anh có thể “giao tiếp” được với “linh hồn” từ cõi âm. Qúa lo lắng, anh cùng người thân đã đến Trung tâm phát triển tiềm năm con người kiểm tra thì được biết, bản thân có một số khả năng đặc biệt, trong đó có thể nói chuyện được với… linh hồn.

Biến cố kỳ lạ

Anh là Nguyễn Quốc Thắng (37 tuổi, Ba Vì, Hà Nội), một trong những nhà ngoại cảm nổi tiếng thuộc Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người – Hội Liên hiệp Khoa học Công nghệ Tin học ứng dụng (UIA), người đã ứng dụng khả năng đặc biệt của mình vào công tác tìm mộ liệt sỹ và nhân dân trên cơ sở khoa học hơn 20 năm qua. Trong chuyến vào Nam công tác chúng tôi may mắn được gặp anh.

Anh bảo, ngoài anh ra thì những anh em trong gia đình không ai có khả năng như anh, cũng như việc phát hiện ra mình có khả năng đặc biệt là một sự tình cờ, sau đó khả năng này ngày càng phát triển.

Thời gian gần đây, hiện tượng “nhà ngoại cảm” tự xưng mọc lên như nấm sau mưa khiến các cơ quan quản lý khá đau đầu. Để minh chứng về mặt pháp lý, anh đưa cho chúng tôi xem những văn bản xác nhận do Bộ công an, cơ quan thẩm định chuyên môn về khả năng của mình. Anh Thắng cho chúng tôi biết khả năng đặc biệt của mình phát triển qua từng mốc biến cố trong cuộc đời, đó là những vụ tai nạn bất ngờ. Sinh ra trong gia đình nghèo thuộc huyện xã Phú Châu, Ba Vì, Hà Nội nên anh phải nghỉ học sớm. Thuở nhỏ Thắng sớm vất vả giúp gia đình đủ thứ việc, trong một lần đi chăn trâu, anh bị trâu húc vào cạnh sống mũi bị thương nặng. Nhưng sau lần đó anh đã lờ mờ cảm nhận được điều gì đó khác thường trong cơ thể. “Lúc đó tôi 13 tuổi, tôi cảm thấy có mối liên hệ gì đó với thế giới khác thông qua một kênh giác quan hoàn toàn mới. Nhưng vì là trẻ thơ nên tôi không hiểu nó là cái gì, mà cũng rất khó giải thích một cách cụ thể”, anh nhớ lại. Cậu bé Thắng bắt đầu cảm nhận có gì đó như linh hồn con người từ thế giới bên kia hiện về để nói chuyện với mình. Anh vội đem những chuyện đó kể lại cho cha mẹ và những người trong làng  thì ai cũng bảo là khùng điên, ma ám, vong nhập… thậm chí còn bắt cậu phải đi viện để xem đã mắc bệnh gì.

Nhà Ngoại cảm Nguyễn Quốc Thắng

Theo thời gian khả năng ấy phát triển ngày càng mạnh hơn. Năm 30 tuổi (2006) thì anh bất ngờ gặp một tai nạn nghiêm trọng. Vén áo cho chúng tôi xem vết thương cắt ngang vùng bụng anh kể: “Đây là vết thương chấn động gan, sau ba ngày các bác sỹ Bệnh viện Sơn Tây (Hà Tây cũ) cật lực phẫu thuật cấp cứu tôi mới tỉnh lại được”.

Nhưng khi đi về từ “cõi chết” thì anh lại cảm thấy dường như có một nấc thang đột biến mới trong cơ thể, đó là khả năng mà anh có từ hồi năm 13 tuổi. Vẫn là khả năng tiên đoán một số cái trong tương lai, nhìn thấy được linh hồn và lần này thì anh có thể nói chuyện được với “linh hồn” bằng thứ giác quan riêng của mình. Không nghi ngờ gì nữa, anh nhận ra đó là khả năng đặc biệt mà người ta thường nói rằng xuất phát từ tiềm năng của con người.

Anh Thắng tiếp tục đem những chuyện trên kể lại với người thân, nhưng chẳng ai tin, anh quyết định đến Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người (Hội Liên hiệp Khoa học công nghệ Tin học ứng dụng UIA) để xin được khảo nghiệm. Hội đồng khảo nghiệm gồm những nhà khoa học hàng đầu Việt Nam chuyên nghiên cứu về tiềm năng con người do Tiến sĩ Vũ Thế Khanh đứng đầu. Sau những thao tác khảo khiệm bằng phương pháp khoa học, kết quả cho thấy anh có khả năng nói chuyện được với người âm thực sự, đặc biệt khả năng phán đoán được điều gì đó cách xa vị trí địa lý thông qua kênh giao tiếp là “tần số”. Anh quyết định gia nhập UIA và nguyện đem khả năng của mình đi tìm mộ để giúp những thân nhân có người chết chưa tìm thấy hài cốt.

Ứng dụng vào công tác tìm mộ

Anh Thắng bảo, chuyện tìm mộ thì bản thân đã thực hiện từ năm mười ba tuổi, tuy nhiên  ngày đó anh chỉ tìm mộ nhân dân chứ chưa tìm mộ liệt sỹ. “Người đầu tiên tôi tìm được là mộ ông Chủ tịch xã Phú Châu quê tôi, sau đó là những ngôi mộ trong vùng. Sau khi đem đối sánh những di vật, vị trí địa lý như những gì thân nhân cung cấp thì hoàn toàn chính xác”. Và, từ sau năm 2000 thì anh mới chính thức tìm mộ liệt sỹ, và đây cũng là lúc anh tập trung nhiều công sức nhất. Bởi hiện nay những nấm mồ vô danh còn nằm lại rải rác trên dãi đất tổ quốc rất nhiều, anh muốn vận dụng khả năng của mình để quy tụ các hài cốt liện sỹ trở về với quê hương.

Việc dùng khả năng tìm mộ của anh cũng có nhiều điều bí ẩn chưa thể giải thích. Đó là nếu không có điều kiện đến tận nơi anh có thể đứng từ xa thông qua điện thoại để hướng dẫn người tìm mộ, điều này gần như rất ít khi sai. Còn khi muốn nói chuyện với người âm anh chỉ cần đến địa điểm nghi có hài cốt múc một bát nước, thắp thẻ hương là có thể nhìn thấy và nói chuyện được với “họ”. Anh bảo, việc nói chuyện với người âm không bằng lời nói bình thường mà là bằng tâm thức khi tập trung cao độ.

Chính vào khả năng đó kết hợp cùng phương pháp khoa học mà tính đến nay anh đã một mình hoặc cùng các nhà ngoại cảm khác tiến hành tìm ra hàng ngàn mộ liệt sỹ, nhân dân mà ít khi nhầm lẫn hay thất bại. “Chủ trương của chúng tôi là tìm mộ bằng phương pháp ngoại cảm nhưng trên cơ sở khoa học, cùng sự giám sát chặt chẽ của cơ quan chức năng. Thước khi anh bắt tay vào tìm mộ luôn phải xác định tương đối vùng tìm kiếm do thân nhân, nhân chứng cung cấp, sau đó là giấy tờ tùy thân liên quan đến người chết, tìm được hài cốt còn phải đem thử nghiệm AND. Thực tế cho thấy, hiện nay rất nhiều người tự xưng là ngoại cảm đi tìm mộ đã gây sự nhầm lẫn, sai sót làm mất lòng tin rất nhiều”, anh chia sẻ.

Anh Thắng vẫn nhớ nhất lần tìm mộ cam go nhất là vào năm 2009, anh vào TP. Pleiku (Gia Lai) đi tìm mộ của liệt sỹ Vũ Nam Hiến (Thái Bình) trong suốt 7 ngày liên tục mới tìm được. Theo thông tin từ gia đình cung cấp thì liệt sỹ hi sinh ở chiến trường này, sau đó được quy tập vào nghĩa trang nhưng không xác định được tên tuổi. Nhưng bằng khả năng của mình anh phán đoán rằng mộ không có ở nghĩa trang mà là trong một cánh rừng cách đó khoảng 30 km. Cuộc tìm kiếm 6 ngày trôi qua dù đã huy động hết khả năng của mình nhưng liệt sỹ vẫn không “về nói chuyện” với anh. Khá mệt mỏi anh định chấp nhận thất bại quay về thì đúng lúc này liệt sỹ hiện lên chỉ đường, đó là ngôi mộ ven suối. Nhưng khi tiếp cận thì anh Thắng được liệt sỹ mách rằng, có một đồng đội khác cản đường không cho liệt sỹ chỉ đường, chỉ khi thắp hương khấn vái đầy đủ thì mọi việc mới êm xuôi. Tất nhiên khi đối sánh những di vật và thử AND thì việc tìm mộ đã thành công . “Tôi phán đoán rằng, khi cơ thể tôi khá mệt mỏi thì vô tình phát ra những tần số mạnh hơn, giúp chúng tôi liên hệ được với liệt sỹ chính xác hơn”, anh Thắng phán đoán về khả năng tiềm ẩn của mình.

Và kỷ niệm thứ hai anh vẫn không thể quên là năm 2009, anh cùng một vị Thượng tá Phạm Văn Hảo (Công an tỉnh Quảng Ninh) đi tìm người anh là liệt sỹ Phạm Văn Sanh tại nghĩa trang huyện Cai Lậy (Tiền Giang). Khi thắp hương cho các mộ liệt sỹ khác thì bỗng nhiên trời đổ mưa rất to. Ngày thứ 4, Thượng tá Hảo đi xác minh lại lần nữa thì nhận được thông tin rằng trước đây có một hài cốt liệt sỹ người Bắc được quy tập. Bằng phương pháp ngoại cảm anh Thắng đã xác định chính xác ngôi mộ của liệt sỹ Sanh. Thượng tá Hảo và các thành viên trong đoàn còn khá bất ngờ khi trong chuyến đi thượng tá mất 100 triệu đồng ngoài quán nước nhưng không hiểu sao có người từ đâu mang đến trả lại. Anh Thắng bảo, có thể do linh hồn liệt sỹ linh thiêng đã giúp họ.
Hơn 20 năm tìm kiếm mộ, tìm kiếm thành công hàng ngàn ngôi mộ vô danh, với anh mỗi chuyến đi là một kỷ niệm không thể quên. Anh luôn mong mỏi được vận dụng hơn nữa khả năng của mình vào tìm kiếm những ngôi mộ mất tích, đặc biệt là những liệt sỹ đã hi sinh quên mình. Với anh đó cũng là cách tri ân của thế hệ sau đối với những gì người đi trước đã ngã xuống để có tổ quốc tươi đẹp ngày hôm nay

TAMTHUC