Blog Tâm Thức
Hiện tượng ngoại cảm: Thần bí và khoa học
Sunday, 24/02/2013 00:00 am

Blog Tâm Thức

Trong tác phẩm Đời sống sau này (Life after life), bác sĩ Raymond A Moody, người Mỹ, đã dày công nghiên cứu 150 người trên khắp thế giới, đủ các sắc tộc, đã từng chết lâm sàng. Người sắp chết, đến phút cuối cùng nghe thấy bác sĩ, hoặc những người xung quanh tuyên bố rằng mình đã chết, nghe thấy những tiếng ồn ào khó chịu, thấy bản thân mình bị lưu động rất nhanh qua một đường hầm dài den tối…

Có đến trên 60% các cuộc tìm kiếm thành công và hơn 10.000 hài cốt liệt sĩ đã tìm thấy nhờ các nhà ngoại cảm…
 
Những câu chuyện về việc đi tìm mộ của các nhà ngoại cảm như: chị Phan Thị Bích Hằng, chị Vũ Minh Nghĩa, anh Nguyễn Văn Nhã, hay anh Phạm Văn Mẫn… đã giúp một số gia đình đã tìm thấy hài cốt của người thân là có thật. Họ đã mang lại niềm hạnh phúc không gì sánh nổi cho nhiều gia đình. Nhưng đi cùng với thành công của các nhà ngoại cảm là hiện tượng lan truyền mạnh mẽ những quan điểm thần bí và duy tâm.
 
Từ trước đến nay, người đời thường cho rằng, việc các nhà ngoại cảm đi tìm mộ hay chữa bệnh kiểu… “bắt ma” là mê tín dị đoan. Tuy nhiên, hiện nay, khoa học đã chứng minh, những người có khả năng ngoại cảm có thể chữa bệnh và thực tế là hoàn toàn khoa học và vô cùng vi diệu.
 
Nguyên nhân sâu xa của bệnh tật có nguồn gốc từ sự hoạt động của trường năng lượng sinh học. Mỗi tế bào trên cơ thể đều có một đám mây điện từ bao quanh và các dòng hào quang tuôn chảy theo hệ thống. Khi đám mây điện từ ở khu vực nào yếu, hoạt động lộn xộn và các dòng hào quang lệch lạc, tắc nghẽn thì khu vực đó sẽ sinh ra bệnh tật. Nhà ngoại cảm, với khả năng thấu thị và nhìn thấy dòng chảy của trường năng lượng sinh học, họ sẽ biết ngay người đối diện bị bệnh gì và biết cách chữa trị phù hợp.
 
GS. Trần Phương là một nhà khoa học duy vật biện chứng. Ông đã chứng kiến tận mắt suốt quá trình chị Phan Thị Bích Hằng đi tìm và thấy mộ em gái ông và dường như đã thay đổi cách nhìn về ngoại cảm. Tiếp cận sự kỳ diệu này từ góc nhìn của khoa học, GS. Trần Phương nhận định rằng, nếu có “linh hồn” thì “linh hồn” phải tồn tại dưới một dạng vật chất nào đó, có hình thù, có khả năng phát ra tiếng nói. Đã là một dạng vật chất thì vật lý học, hóa học, y học, sinh học với những phương tiện quang học và điện tử tinh vi, hẳn sẽ có ngày tìm ra.
 
Những “linh hồn” người chết vẫn thể hiện cảm xúc vui, buồn, quan tâm, ước muốn, thậm chí cả giận dữ, vẫn nhớ và kể lại những việc đã qua, kẻ cả những việc xảy ra sau khi thể xác đã chết, vẫn theo dõi, đánh giá được những việc mà người sống đang làm. Như vậy thì “linh hồn” không phải là những vật thể vô tri vô giác, mà là những vật thể sống, có tình cảm và tư duy.
 
Còn nhà nghiên cứu, Đại tá Đỗ Kiên Cường, Phân viện phó Phân viện Vật lý Y sinh học đã nghiên cứu hiện tượng tìm mộ bằng ngoại cảm dưới góc độ phân tích “Bức xạ tàn dư”. Vì bức xạ tàn dư được lưu giữ trong cấu trúc của nước. Nước là khởi đầu của sự sống dựa trên các-bon có trên trái đất. Nước có cấu trúc khá chặt chẽ, đó là cấu trúc fractal bội ba. Bức xạ tàn dư có thể được niêm cất trong nước của một cấu trúc vật chất nào đó như cây cối, đất đá trong các công trường xây dựng… Càng gần nơi trôn cất người chết, bức xạ niêm cất càng mạnh nên nhà ngoại cảm “đọc ý nghĩ người chết” càng rõ khi đến gần khu vực có hài cốt là vì thế.
 
Đại tá Cường cũng giải thích hiện tượng ma quỷ, linh hồn… qua việc phân tích Bức xạ tàn dư. Nếu như ta coi hiện tượng đó là có thật thì một câu hỏi mà khoa học đặt ra: Đâu là cơ sở vật chất cho hiện tượng kỳ lạ đó? Điều này cần phải lý giải từ vấn đề bức xạ tàn dư, cái tồn tại sau khi chết, như vật mang một số thông tin cá nhân về người đã khuất.
 
Hai công trình nghiên cứu của bác sĩ Raymond A Moody, người Mỹ, có tên Đời sống sau này (Life after life). Ông đã dày công nghiên cứu 150 người trên khắp thế giới, đủ các sắc tộc, đã từng chết lâm sàng. Người sắp chết, đến phút cuối cùng nghe thấy bác sĩ, hoặc những người xung quanh tuyên bố rằng mình đã chết, nghe thấy những tiếng ồn ào khó chịu, thấy bản thân mình bị lưu động rất nhanh qua một đường hầm dài den tối. Sau đó bỗng thấy mình ở ngoài xác thân, nhưng vẫn còn ở ngay quanh đó, trông thấy rõ xác thân mình và mình như một người ngoài đứng xem…
 
Bác sĩ Moody kết luận: Tất cả những người đã trải qua kinh nghiệm về cái chết đều nhận thấy rằng chết không phải là hết, chết không đáng sợ mà là đáng mừng, chết không phải là khổ mà lại là sung sướng, có cảm tưởng như về nhà. Tuy nhiên, điều may mắn là không ai trong số họ nghĩ đến việc đi tìm cái chết, mà đều quan niệm rằng phải làm tròn phận sự ở đời trước khi chết.
 
Bình Nguyên
(Nguồn: Sức Khỏe)