thay-phong-thuy-manh-dat-nay-neu-phat-thi-khong-con-thien-ly
Thầy phong thủy: “Mảnh đất này nếu phát thì không còn thiên lý”
- bởi tamthuc --
- 27/09/2017
Tần Cối chọn được mảnh đất tốt, còn dương dương tự đắc cho rằng mình đã làm được một việc đại cát đại lợi, tham vọng ngày sau nhất định sẽ gặp hảo sự. Tuy nhiên, lời tiên đoán của vị thầy phong thủy về sau quả nhiên ứng nghiệm.
Lời tiên đoán của vị thầy phong thủy, quả nhiên ứng nghiệm
Năm 1141 thời Nam Tống Nhạc Phi và con trai Nhạc Vân bị gian thần Tần Cối hạ độc giết tại đình Phong Ba. Vụ án oan thảm khốc của ông từ đó đi vào sử sách với tên gọi “Mạc tu hữu” (Không cần có), khiến cho muôn dân căm phẫn.
Trong ghi chép của cổ thư phong thuỷ thì Tần Cối từng ép buộc vị thầy phong thuỷ nổi tiếng lúc bấy giờ là Lại Bố Y tìm cho mình vùng đất phong thuỷ để an táng tổ tông, với tham vọng truy cầu phúc lộc và xưng vương xưng bá sau này. Thầy phong thủy bị Tần Cối ép bức cuối cùng đã tìm được một mảnh đất cát linh chi địa rồi bố trí long huyệt. Nhưng lúc chuẩn bị rời đi ông liền nói: “Mảnh đất này rất đẹp, nếu không phát thì không còn gì gọi là phong thuỷ địa lý nữa. Nhưng mà nếu phát thì trên đời này không còn thiên lý”.
Căn cứ theo phong thuỷ dịch lý học, thì địa lý là nói đến nguyên lý dịch chuyển long mạch của thế đất. Thầy phong thuỷ căn cứ theo thế đất mà tính toán tìm ra được long mạch của khu đất, xem chỗ nào tụ được nhiều khí tốt rồi an táng mộ phần tổ tiên ở đó, nhằm lợi dụng linh khí của núi sông đại địa chuyển vào gia tộc người chủ. Làm được như vậy thì gia đình đó không thể không phát, nếu không đạo lý thiên địa chi linh đều trở thành thứ lừa gạt người đời.
Nhưng nói đi cũng cần nói lại, phàm trên đời mọi thứ cũng đều có thiên lý tuần hoàn chế ước. Ví như theo mệnh số để phân tích, Tần Cối là một người nham hiểm tàn ác, hãm hại trung lương như vậy mà gia tộc hậu thế vẫn có thể phát tài phát lộc, thăng quan tiến chức, thì không còn phù hợp với thiên lý nữa. Vậy nên lúc sắp rời đi Lại Bố Y mới có dự ngôn như vậy.
Sau khi tìm được mảnh đất tốt, Tần Cối cho người di chuyển mộ phần tổ tiên đến đó. Không những vậy, Tần Cối còn dương dương tự đắc cho rằng mình đã làm được một việc đại cát đại lợi, ngày sau nhất định sẽ gặp hảo sự, vậy nên bèn cấu kết với phiên bang (ngoại tộc), mộng tưởng sau khi thành công sẽ được phong vương phong hầu, đời đời hưởng lộc vinh hoa phú quý.
Tuy nhiên, người tính không bằng trời tính. Sau khi Tần Cối chuyển mộ phần tổ tiền về đó không lâu, thì vào một đêm trời bỗng mưa to gió lớn, sấm vang chớp giật. Trời đất thét gào như đảo lộn núi sông khiến cho long mạch dịch chuyển. Vốn dĩ mảnh đất này là bảo địa chi linh thì nay lại thành mảnh đất tiêu phúc hại gia,về sau quả nhiên ứng với tiên đoán của Lại Bố Y: “Nhưng mà nếu phát thì trên đời này không còn thiên lý”.
Câu chuyện ‘Phong tăng tảo Tần’ – Hòa thượng điên quét Tần Cối
Theo sử ký ghi chép, có một lần Tần Cối và vợ là Vương thị ngồi ở cửa sổ phía đông bí mật bàn mưu kế hãm hại Nhạc Phi. Sáng sớm ngày mùng 1 Tết, Tần Cối và Vương thị lên chùa thắp hương lễ Phật, khi đến nơi thì nhìn thấy trên tường treo mấy câu thơ viết nguệch ngoạc:
“Phục hổ dung dị túng hổ nan,
Đông song mật kế thắng liên hoàn,
Khả hận bỉ phụ thi trường thiệt,
Thống sát lão tăng tâm đảm hàn”
Tạm dịch:
“Hàng hổ dễ sao thả khó thay,
Đông song quỷ kế thắng liền tay,
Chỉ hận gian phụ ngoa miệng lưỡi,
Đau đớn lão tăng buốt tâm này”.
Tần Cối xem xong đứng sững người ở đó.
Vương thị nhìn Tần Cối nói: “Đây chẳng phải là đang ám chỉ mưu kế mà hai vợ chồng mình bàn ở cửa đông sao?”. Hai vợ chồng Tần Cối đưa mắt nhìn nhau, chồng nhìn vợ, vợ nhìn chồng như kẻ mất hồn.
Tần Cối cho gọi sư trụ trì đến hỏi: “Ai là người viết mấy câu thơ này? Mau mau gọi ra đây”. Trụ trì nhìn Tần Cối đoán rằng người này xem ra có lai lịch không bình thường, không thể đắc tội, liền trả lời: “Để tôi đi tìm hiểu xem sao”.
Một lúc sau, trụ trì đưa đến một vị hòa thượng tên là Phong Ba hoà thượng, người này vẻ ngoài điên điên khùng khùng, một tay chống gậy, một tay cầm chổi khập khà khập khiễng bước tới.
Tần Cối tức khí điên người, mặt mày đỏ gay gắt nói: “Hoà thượng nhà ngươi, gặp bản quan ta sao không quỳ?”. Phong thượng điên chỉ tay xuống đầu gối nói: “Chân bị đau cứng không thể quỳ”. Tần Cối nghe xong cảm thấy vị này không phải người bình thường, đảo mắt nhìn hoà thượng điên một lượt từ trên xuống dưới, thấy ông mặc bộ áo thầy tu rách rưới, bèn giễu cợt nói: “Ông ăn mặc quần áo rách rưới như này mà đến gặp ta, thử hỏi còn ra thể thống gì? Lẽ nào làm hoà thượng rồi ngay cả một chút lễ tiết cũng không cần sao?”
Phong hoà thượng vẫn bộ dạng lặng thinh rồi cười nhạt: “Ông là đại nhân mặc lụa là gấm vóc, ăn sơn hào thượng vị, đọc sách Thánh hiền hiểu được luân thường đạo lý, sao lại có thể nói ra được những lời này? Ông chớ nên chỉ biết coi trọng quần áo mà không coi trọng người. Tuy tôi ăn mặc rách rưới như thế này nhưng trong lòng quang minh chính đại, không giống một số người bề ngoài đạo mạo, khoác áo bào vải gấm nhưng trong lòng lại ác độc vô liêm, chuyên làm những chuyện hại người thất đức”.
Tần Cối nghe xong tức thời không nói được gì. Vương thị thấy vậy thì trong lòng căm hận đang chưa biết làm sao, đột nhiên phát hiện trong tay Phong hoà thượng cầm một cây gậy cán bánh lại tưởng là ống thổi lửa, cảm giác như vớ được cứu tinh nên nhìn mặt Phong hoà thượng nói: “Ông đừng có giả điên giả ngốc nữa, ống thổi lửa sao lại không có lỗ?”
Hoà thượng điên nhìn Vương thị rồi trả lời: “Ống thổi này của tôi không thể có lỗ được, có lỗ thì sẽ tư thông với phiên bang mất”.
Vợ chồng Tần Cối nghe xong như sét đánh bên tai, mặt mày tối sầm rồi lớn tiếng quát: “Xem cái chổi của ông còn mới như này, ông chẳng phải là làm biếng quá đấy chư?”
Phong hoà thượng nghe xong cũng đáp trả không vừa: “Bà nói tôi làm biếng phải không, cây chổi này của tôi không phải dùng để quét đất mà là quét gian thần trong hiên hạ“. Dứt lời liền như người giả điên giả ngốc đưa tay quét tới tấp vào người vợ chồng Tần Cối, khiến Vương thị phải hô lớn cứu mạng.
Tần Cối nhanh nhẹn tránh sang một bên túm lấy dây lưng buộc áo của vị hoà thượng điên kéo lại. Ai ngờ khi vừa túm vào thì cái dây áo biến thành một con rắn lớn, miệng há rộng lè lưỡi đỏ rực thở phì phì vào mặt Tần Cối như muốn ăn tươi nuốt sống, khiến cho hai vợ chồng y sợ bay mất cả hồn phách, ngã lăn xuống đất ngất xỉu. Khi tỉnh dậy thì đã không thấy hoà thượng điên đâu nữa. Đây chính là câu chuyện ‘Phong tăng tảo Tần’ nổi tiếng trong lịch sử.
Vợ chồng Tần Cối hãm hại Nhạc Phi, đã để lại nỗi nhục muôn đời không trả hết. Về sau, người dân đúc tượng vợ chồng Tần Cối quỳ trước mộ phần Nhạc Phi cho vạn thế chê cười. Còn Phong hoà thượng là người không sợ quyền lực, không sợ uy hiếp được người đời phong làm Bồ Tát, được thờ bái như các vị La Hán trong chùa và vinh danh thiên thu vạn đại.
Theo NTDTV
MInh Vũ biên dịch
Nguồn:http://www.dkn.tv/van-hoa/thay-phong-thuy-manh-dat-nay-neu-phat-thi-khong-con-thien-ly.html
Comment