ong-chong-ngo-nhat-qua-dat-vo-oi-de-co-dau-khong
Ông chồng ngố nhất quả đất: “Vợ ơi đẻ có đau không?”
- bởi tamthuc --
- 12/10/2015
Thấy vợ ôm bụng kêu đau, anh chồng chẳng kịp mặc quần áo tử tế mà cuống cuồng xách vợ chạy theo vợ vào viện. Chẳng biết động viên, an ủi vợ thế nào dù rất thương, rất lo, anh chỉ bẽn lẽn hỏi vợ một câu khiến ai nghe cũng phải cười ra nước mắt: “Vợ ơi đẻ có đau không?”
Ai gặp anh chị cũng phải thắc mắc rằng tại sao một người thông minh, khéo léo như chị lại có thể đồng ý lấy một chàng “ngố” đến mức quá đáng như anh làm chồng. Chính chị đôi khi cũng đã phải hoài nghi về điều ấy bởi đúng thực là có những khi chị phát ngán lên với cái bệnh ngố của chồng. Thế nhưng, ngoài cái bệnh ngố ấy ra, anh lại là người khá tình cảm, chân thành và thủy chung với vợ. Và giờ chị nhận ra rằng, thà chồng mình có hơi ngố một chút nhưng thương yêu vợ con còn hơn là người đàn ông lăng nhăng, ích kỷ chỉ biết đến bản thân mình.
Nhắc đến câu chuyện của hai vợ chồng chị thì có những chuyện cười ra nước mắt. Từ ngày yêu nhau, nhiều lần chị đã suýt bỏ anh cũng vì cái tội ngố quá đến như thế. Giận nhau, chị không kiềm chế được cảm xúc nói với anh rằng: “Anh đừng bao giờ nhắn tin gọi điện cho tôi nữa. Càng làm như thế càng làm tôi điên hơn thôi. Tôi sẽ gọi cho anh khi cần.” Ấy thế mà anh làm thật. Cả tuần trời anh chẳng gọi điện, nhắn tin cho chị nửa lời. Không chịu được và cũng biết tính anh nên chị đã phải gọi điện trước rồi làm lành với anh. Thế rồi, anh hẹn đưa chị đi chơi nhưng chẳng biết là làm gì mà trễ đến 30 phút. Hì hục đến nơi, chị tức điên người bảo anh rằng: “Anh đi về luôn đi, không hẹn hò chơi bời gì nữa. Em chờ anh mệt lắm phải về đây”. Cứ tưởng anh cuống cuồng xin lỗi rồi vẫn đưa chị đi chơi, ai ngờ anh nhăn mặt rồi bảo: “Thế em có đi xe không lên đây anh đưa về luôn.” Chị tức đến phun ra máu được nhưng vẫn phải buồn cười bởi sự ngố tàu của anh. Sau những lần ấy, chị được anh góp ý để tinh ý hơn nhưng khi lấy nhau rồi vẫn không ít lần anh tái phạm khiến chị giận anh đến cả tuần trời mới thôi.
Rồi đến đêm tân hôn, lần đầu tiên của con gái ai chẳng đau. Chị kêu đau như một cách để thông báo cho anh thôi ai ngờ anh tái mặt đi và…chẳng dám làm gì nữa vì sợ chị đau. Chị vừa tức vừa buồn cười, chẳng nhẽ lại phải nói toẹt ra với anh cả điều tế nhị ấy. Nhưng dù sao chị cũng không bực mình anh lâu được vì điều đó chứng tỏ anh rất lo lắng, quan tâm và thương chị thật lòng, chỉ là anh quá ngố hơn so với quy định thôi.
Cũng tại cái bệnh ngố của anh mà bao nhiêu lần chị phát ngại với bạn bè, đồng nghiệp. Làm gì có người đàn ông nào mà bạn bè của vợ đến nhà chơi và ở lại ăn cơm, anh hỏi người ta: “Các chị em uống nước ngọt hay uống gì anh đi mua?”. Họ đùa anh: “Mua bia rượu đi anh ơi, bọn em có uống nước ngọt bao giờ đâu.” Anh tất tả đi mua ngay mấy chai rượu và cả két bia về thật khiến hội bạn chị được phen cười ra nước mắt. Biết anh thật thà nên tiện bọn họ trêu luôn: “Tối nay bọn em ở lại nhà anh ngủ với vợ anh cả nhé”. Anh vui vẻ cười nói: “Ừ, sao cũng được. Thế anh qua nhà đứa bạn ngủ chứ nhà anh hơi chật.”
Chị đã cười ra nước mắt với câu hỏi của chồng trong phòng sinh (Ảnh minh họa)
Nhiều người bảo chị thật khó hiểu khi cưới anh làm chồng và càng can đảm, kiên trì hơn khi có thể chịu đựng anh bao nhiêu ngày qua. Chị chỉ mỉm cười chứ chưa bao giờ nói lại điều ấy. Bởi lẽ chỉ chị mới có thể hiểu được rằng anh ngố đến mức nào nhưng cũng thương yêu chị nhiều thế nào. Anh có thể không khôn ngoan, khéo léo nhưng yêu chị nhiều hơn tất cả mọi người. Anh chỉ thể hiện điều đó bằng hành động chứ chẳng bao giờ thể hiện bằng những lời nói hoa mỹ, bóng bẩy. Với chị như thế là đủ rồi.
Nhưng nhắc đến anh, chẳng ai có thể quên được câu chuyện cười ra nước mắt khi anh đưa chị đi đẻ. Chị la lớn khi dồn dập những cơn đau đẻ tấn công. Anh cuống cuồng đỡ vợ đi đến viện mà quên cả mặc quần áo tử tế và đi dép lê. Chồng người ta thì an ủi, động viên trò chuyện với vợ cho vợ đỡ đau, anh chỉ biết nhăn mày, nhăn mặt rồi luống cuống chứ chẳng làm gì. Hỏi ra mới biết anh nhăn mặt không phải vì khó chịu hay thế nào mà vì thấy vợ đau anh cũng cảm thấy đau theo. Thế rồi, sau khi vợ sinh xong, anh vào thăm vợ thăm con câu đầu tiên anh nói là: “Đẻ có đau lắm không em khiến chị đang đau vì vết mổ cũng không nhịn được cười.”
Đã có hai đứa con rồi mà anh vẫn thật thà quá mức đến ngố như vậy. Lần thứ hai vợ sinh anh không còn hỏi câu ngớ ngẩn ấy nữa nhưng cũng chẳng thể khéo léo hơn. Giờ chị không còn bực mình hay bất ngờ với cái kiểu “ngố” ấy của anh nữa, chị chỉ vui vẻ gọi anh là ông chồng ngố tàu nhất quả đất.
Theo: http://blogtamsu.vn/ong-chong-ngo-nhat-qua-dat-vo-oi-de-co-dau-khong.html
Comment