No icon

cuoc-vang-sanh-cua-nguoi-me-khien-ca-gia-dinh-khu-pho-tin-phat

Cuộc Vãng Sanh Của Người Mẹ Khiến Cả Gia Đình & Khu Phố Tin Phật

Kính thưa tất cả những ai có duyên lành với đạo Phật:

Tôi là Nguyễn Phước (PD Khải Chí Tường), là quân nhân đã nghỉ hưu. Vợ tôi là Nguyễn Thị Xuân (PD Nguyệt Phương Qúy), là quân nhân đang tại ngũ. Chúng tôi là Phật tử đang ngụ tại 80/15 Đô Lương- TP-VT. Mẹ tôi là Nguyễn Thị Toàn (PD Đoan Tịnh Hòa) sinh năm 1923 tại Hà Tĩnh – một tỉnh miền trung nghèo đói, rất ít biết đến Phật Pháp. Chúng tôi cũng chỉ mới bước vào cửa đạo, còn biết rất ít về giáo lý nhà Phật.​

Mẹ đã tần tảo một nắng hai sương vất vả khôn cùng để nuôi 6 anh em chúng tôi. Cứ thế anh em chúng tôi lớn lên trong sự nhọc nhằn và yêu thương của mẹ. Gìơ đây ai cũng có gia đình có con thì càng thấm thía hơn công lao vất vả của mẹ đã dành cho anh em chúng tôi. Cha mất sớm chúng tôi không có cơ hội để báo hiếu, chỉ còn mẹ, phận làm con lúc nào trong lòng anh em chúng tôi cũng đau đáu tìm mọi cách để làm sao bù đắp những vất vả nhọc nhằn mà mẹ đã hi sinh cho anh em chúng tôi, làm sao để làm tròn chữ hiếu của người con dành cho mẹ. Càng thương mẹ tôi càng trăn trở từng ngày bởi giờ đây tuổi mẹ đã cao lại phải nằm một chổ nhìn mẹ mà lòng tôi quặn đau. Sinh thời mẹ là một người hiền lành làm nghề nông, không biết chữ và còn nặng tai.

Năm 2010 mẹ vào VT ở với vợ chồng tôi. Được hơn 4 tháng thì mẹ bị ngã phải nằm một chỗ cho tới lúc lâm chung. Như quý vị đã biết, người già nằm một chỗ tất cả sinh hoạt đều phải nhờ con cháu phục vụ, rất là bất tiện. Tôi biết mẹ cũng thấy khó chịu và thương chúng tôi sợ chúng tôi vất vả nên vợ chồng tôi và các cháu luôn động viên, chăm sóc mẹ hết lòng. Nhưng vì đau đớn lại phải nằm một chỗ quá lâu, nên mẹ ngày càng hay cáu gắt, nhiều lúc không kiềm chế được lại la mắng mọi người vô cớ, dù rất hiểu nổi khổ của mẹ cũng như hiểu sự thay đổi tính nết của người già nhưng tôi không nghĩ mẹ lại thay đổi nhanh như vậy. Chúng tôi đã đi rất nhiều nơi để chữa trị cho mẹ, ai chỉ gì cũng làm với thành tâm làm sao cho mẹ bớt đau đớn. Anh em tôi cũng đi rất nhiều chùa để cầu nguyện cho sự bình an của mẹ nhưng tất cả xem ra không mấy chuyển biến gì, những cơn đau vẫn hành hạ mẹ, phận làm con thấy mẹ phải vật lộn với những cơn đau chúng tôi rất đau lòng.

Trong lúc thất vọng thật tình cờ tôi được một người quen nói với tôi: “Ở VT có Ban Hộ Niệm Hoa Sen nếu nhà anh có duyên có phước mà mẹ anh được trợ niệm thì sẽ giúp mẹ anh giảm được sự đau đớn, nếu số mệnh đã hết thì an lành ra đi”.

Có lẽ nhờ nhân duyên đặc biệt nào đó từ những đời trước nên tôi đã gặp được Ban Hộ Niệm – Hoa Sen VT – Ban Hộ Niệm và đã được mọi người trong ban hộ niệm giảng giải cặn kẽ về pháp môn hộ niệm, cho gia đình tôi xem kỹ đĩa vãng sanh của cụ Nguyễn Thị Tiêu, nghe lời khai thị của cư sĩ Thu Hương và giảng giải kỹ 15 điều qui định cho gia đình người bệnh. Chúng tôi đă hiểu và thấy rõ con đường giúp mẹ giải thoát. Chúng tôi mừng hơn bắt được vàng, bởi dù thường xuyên đi chùa vậy mà tôi và nhiều người cũng chưa tìm được con đường giúp cho mình và người thân giải thoát. Không gì có thể so sánh được với nỗi vui mừng của tôi lúc ấy, tôi nhận ra không gì có thể đánh đổi được giá trị của pháp môn hộ niệm cụ thể là sau khi được ban hộ niệm tận tình đến trợ niệm hàng ngày mẹ tôi như được linh ứng mẹ đã thay đổi từng ngày. Mẹ đã ăn được nhiều hơn, ngủ ngon hơn, ít gắt gỏng hơn trước. Giống như có một phép mầu. Nhiều lúc mẹ chắp tay thành kính, mắt không dời tượng Phật miệng niệm A- di-đà –Phật. Chúng tôi thấy rõ sự thay đổi ấy của mẹ từng ngày, chính sự kỳ diệu mà chính tận mắt mình chứng kiến cả nhà đều tin tưởng tuyệt đối và quyết tâm hỗ trợ mẹ hết lòng để giúp mẹ VSCL (Vãng Sanh Cực Lạc). Bởi tôi biết đây là cách chúng tôi báo hiếu mẹ tốt nhất.

Dù mẹ không ngồi được nữa nhưng vẫn cố nâng đầu mình lên để ngắm hình Phật, niệm Phật phát nguyện cùng đạo tràng, cho đến lúc mỏi quá mới thôi, lát sau lại ngóc đầu dậy . Chúng tôi thấy rõ sự vi diệu của câu hồng danh A-di-đà –Phật. Thật là ngoài sức tượng tượng. Sự thật ấy đã làm nhận thức của chúng tôi, những người thân trong gia đình, anh em bạn bè và cả khu phố cũng thay đổi,ai ai cũng rất vui khi nghe đạo tràng niệm Phật. Những ngày ấy không biết từ lúc nào đã trở thành những ngày xum họp ấm cúng cả nhà tôi thật vui vẻ vang mãi câu A-di-đà-Phật. Vâng đúng như vậy bởi khi hiểu được tôi thấy đây quả thật là những ngày hội vãng sanh tiễn một người phàm phu trở thành Bồ Tát.

Họ giải thích kỹ 15 điều giành cho gia đình, dán những tờ phát nguyện, hồi hướng, lời nhắc nhở giành cho gia đình. . . vv. Chưa bao giờ tôi thấy ở đâu có sự tận tâm chu đáo, sự am hiểu về cuộc sống đến thế. Đặc biệt là tình cảm chân thành của họ. Nhìn họ ân cần chăm sóc mẹ như người thân, ngắm họ vui vẻ làm những việc ấy làm tôi cũng gợn lên một chút chạnh lòng. Không biết từ lúc nào, tôi đã mặc nhiên coi họ là như anh em trong gia đình. Vâng chính họ mới là con đẻ của mẹ tôi, là con gái của mẹ tôi, là con trai của mẹ tôi, tôi là em trai của họ. Tôi vừa sung xướng vừa cảm động và biết ơn vô hạn, xen lẫn với những điều ấy là một chút ghen tỵ dù chỉ là thoảng qua. Cho đến tận hôm nay những cảm xúc ấy vẫn dâng trào trong lòng.

Dù tôi có viết nữa, viết mãi, viết hết ngày này qua ngày khác, hết tháng này qua tháng khác, hết năm này qua năm khác, viết hết cả giấy của thế gian này , cũng không thể tải hết lòng biết ơn của tôi với họ. Tôi không thể nói hết lòng biết ơn của mình cũng như của gia đình bằng ngôn từ nhưng từ tận đáy lòng mình chúng tôi luôn tôn kính và xem họ như là ân nhân của gia đình, họ không chỉ cứu mẹ tôi mà còn cứu cả gia đình tôi. Khi viết những dòng này tôi không thể nào ngăn được dòng nước mắt của mình. Hình dung lại ngày đầu BHN đến nhà, họ đưa đầy đủ hình Phật, các vật dụng cần thiết, không thiếu một thứ gì, dù là vật nhỏ như lọ keo dán. Vợ chồng tôi đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Bởi trong thời buổi mà con người bon chen cơm áo gạo tiền ai cũng ích kỷ lo cho bản thân mình .

Thì trên đời này lại còn có những người như thế ? Sao họ lại tốt thế ? Vâng ! Họ đúng là những người con của Phật. Càng ngày chúng tôi càng tin sâu hơn pháp môn hộ niệm. Hơn 4 tháng trời niệm Phật cho mẹ, chúng tôi đã cố gắng hết sức niệm Phật lạy Phật cùng đạo tràng, đến khi đạo tràng về nghỉ vợ chồng tôi theo lời dặn của BHN vẫn niệm Phật và động viên mẹ niệm theo. Ngày qua ngày, cho đến sáng 11 tháng 2 năm Qúy Tỵ, khi thấy mẹ yếu dần,do được BHN giảng giải tôi biết số mệnh mẹ đã hết nên bình tĩnh gọi điện báo ngay BHN. Thật không tưởng tượng nổi 15 phút sau BHN đã có mặt. Họ bình tĩnh ân cần nhắc nhở mẹ : “ Bà ơi bao năm nay bà đã niệm Phật nguyện vãng sanh về TPCL để thoát khổ được vui. Giờ đây cơ hội ấy đã đến rồi, cơ hội này vô cùng hy hữu, vô lượng kiếp rồi mình đã bỏ lỡ, đã phải chịu cực khổ vô cùng. Chính vì vậy bây giờ bà đừng đắn đo, đừng suy nghĩ, đừng chần chừ gì nữa. Bà đã thấy rõ con đường giải thoát. Con đường ấy là nương theo nguyện lực của A-di-đà-Phật để vãng sanh về TPCL. Đạo tràng đang ở bên cạnh bà, gia đình đang ở bên cạnh bà,tất cả đang niệm A-di-đà-Phật để trợ duyên cho bà, bà hãy nương theo chúng con mà niệm nhé. . . ”

Họ vửa niệm Phật vừa nhắc nhở mẹ tôi như vậy. Chúng tôi rất tin tưởng gia sức niệm Phật lạy Phật. Một giở sau mẹ đã nhẹ nhàng trút hơi thở cuối cùng, môi vẫn mấp máy câu hồng danh A-di -đà –Phật. Thật vi diệu vô cùng, càng lúc mẹ càng tươi tắn, mặt đẹp hơn lúc còn sống. Hai tiếng sau có thêm mấy BHN nữa đến trợ giúp, cả khu phố rền vang câu hồng danh A-di-đà –Phật . Họ cứ thay nhau niệm liên tục đến 5 giờ sáng hôm sau (20g) mới kết thúc. Trước khi kết thúc trưởng ban, phó ban mời gia đình tôi cùng kiểm tra thoại tướng. Thân hình tay chân mẹ mềm mại như đang nằm ngủ, mắt nhắm, miệng khép, toàn thân lạnh, chỉ còn hơi ấm trên đỉnh đầu. Lấy kinh Phật ra ấn chứng thì mẹ tôi đã vãng sanh về TPCL. Tôi đã òa khóc.

Thưa quý vị : Sau này khi nghe tôi kể lại sự việc ấy,từ những người bình thường, cho đến những người có học thức, kể cả những vị làm bác sỹ đều không thể ngờ, một người được niệm Phật trợ niệm chỉ với câu A-di-đà-Phật mà khi lâm chung và sau 20 tiếng tướng mạo lại đẹp đẽ, thân hình mềm mại đến như vậy. Hộ niệm như vậy có tốn kém lắm không? Tôi trả lời là không những không mất gì cả, ngay cả một giọt nước. Mọi người ai cũng ngạc nhiên, vợ tôi còn nói thêm : “ Họ làm nhiệt tình và vô vị lợi nhiệt tình còn hơn cả cho gia đình họ nữa.”

Kính thưa quý vị. Pháp môn niệm Phật hộ niệm vi diệu vô cùng. Những người thân của tôi, gia đình tôi, và chính tôi đã chứng kiến những gì đã xảy ra với người mẹ thân yêu của tôi. Sự kiện này giống như một tiếng sét đã làm thay đổi hoàn toàn nhận thức của gia đình tôi về đạo Phật, về con đường giải thoát mà đức Phật Thích Ca, đức Phật A-di-đà với lòng từ bi vô hạn đã dày công tu tập và chỉ dạy. Đây là con đường dễ nhất trong tất cả những con đường dễ, con đường ngắn nhất trong tất cả những con đường ngắn,tắt nhất trong tất cả những con đường tắt. Để bất cứ ai có đủ thiện căn phước đức nhân duyên cũng nương vào đó một đời thành Phật. Cho đến tận hôm nay tôi vẫn bàng hoàng khi chứng kiến sự thật ấy. Qua lá thư này tôi muốn mọi người hãy tìm hiểu và nếu tin đây là sự thật, thì hãy chớp lấy cơ hội vô cùng qúy báu này . Hãy luôn niệm hồng danh A-di-đà-Phật đến hơi thở cuối cùng cho chính mình và chuẩn bị ngay từ bây giờ để hộ niệm cho người thân của mình.

Riêng đối với gia đình tôi, cuộc đời đã rẽ sang một hướng khác, nhiều người trong gia đình đã quy y tam bảo, đã tập ăn chay, niệm Phật, đã thấy rõ thế gian này là giả tạm, đã nguyện cầu sớm được vãng sanh TPCL. Cuộc vãng sanh của mẹ là bài pháp thọai không lời kỳ diệu nhất đã làm thay đổi toàn bộ suy nghĩ của tôi, đến giờ tôi vẫn bàng hoàng sửng sốt đến kinh ngạc. Vâng chính mẹ đã khai mở tâm trí cho chúng tôi, chính mẹ đã độ cho chúng tôi. Khi đã thấy rõ con đường này, tôi những muốn gào lên thật to để cả thế giới ai ai cũng biết. s Không những thế tôi muốn quỳ xuống lạy bất cứ ai để mong người ta biết đến niệm Phật hộ niệm .

Vâng những dòng tâm sự trên đây hoàn toàn là sự thật, từ tận đáy lòng mình. Tôi xin những ai đọc được những dòng tâm sự này, hãy để ra vài phút mà suy nghĩ. Sống chỉ là gửi, thác mới là về. Về đâu ? Đã bao giờ bạn để ý đến điều quan trọng nhất ấy chưa ? Chỉ mất một ít thời gian thôi để bạn có cơ hội thay đổi được vận mệnh của mình và gia đình. Xin các bạn đừng bỏ lõ cơ hội ấy. Xin chân thành cảm ơn tất cả.

Mẹ ơi! Con biết rõ ràng, con biết chắc chắn mẹ đang dõi theo và nghe rõ từng câu, từng chữ, từng ý nghĩ cùng tâm nguyện của con trong lá thư này. Chúng con vô cùng hạnh phúc là con của mẹ. Mong mẹ sớm tu hành thành Phật để độ cho tha nhân

Nếu như những lời tâm sự của tôi có ích cho ai đó, thì xin hồi hướng chút ít công đức này đến 10 phương pháp giới. Nguyện chư Phật gia hộ để ai ai cũng thoát khổ vãng sanh về TPCL.

Nam Mô A Di Đà Phật
Nguyễn Phước (PD Khải Chí Tường)
TAMTHUC

Comment