sau-trai-nghiem-can-tu-nguoi-hoa-si-quen-mat-cach-ve-nhung-lai-co-nang-luc-phi-thuong
Sau trải nghiệm cận tử, người họa sĩ quên mất cách vẽ nhưng lại có năng lực phi thường
- bởi tamthuc --
- 14/10/2017
Trải nghiệm cận tử là một hiện tượng có thật và khá phổ biến. Nó đã được ghi nhận trong cổ thư Hy Lạp, Ai Cập, Phật giáo, Thiền học, v.v. Đáng chú ý là trong đời sống hiện đại, hiện tượng này không hề hiếm gặp, và câu chuyện có thật dưới đây là một ví dụ.
Trong tập số 3 của chương trình phát thanh “We don’t die Radio Show” là cuộc phỏng vấn với họa sĩ Peter Anthony. Câu chuyện chân thực này sẽ cho độc giả thấy rằng, những điều siêu thường mà khoa học không thể lý giải vẫn đang xảy ra trên Trái Đất chúng ta.
Thế mạnh của Peter Anthony từ khi còn thơ ấu không phải là toán học mà chính là hội hoạ, bản thân anh cũng đam mê nghệ thuật và trở thành một họa sĩ. Anh cũng là người tin vào thuyết Bất Khả Tri – thuyết cho rằng sự tồn tại của Đức Chúa Trời là không thể chứng minh hay chưa được chứng minh, do đó không thể biết có hay không có sự tồn tại của Đức Chúa Trời.
Tuy nhiên, sau khi trải nghiệm thời khắc cận kề với sinh tử, khi linh hồn được “điều chỉnh hài hòa” tới tần số toán học một cách ngẫu nhiên, toàn bộ thế giới quan của anh đã đảo lộn.
Đề cập tới trải nghiệm thần kỳ này phải trở lại những năm cuối thập niên 80 khi Peter mắc bệnh lao và bị thủng đường ruột. Bởi bác sĩ chẩn đoán nhầm nên Peter đã lỡ mất cơ hội điều trị, tình trạng sức khỏe của anh nhanh chóng trở nên tồi tệ, gây nguy hiểm tới tính mạng. Trong giây phút hôn mê khi cận kề cái chết, anh nhìn thấy luồng ánh sáng chói lòa rực rỡ phát ra ở cuối một đường hầm.
Các mật mã số học
Peter chia sẻ: “Khi đi xuyên qua luồng ánh sáng đó, điều đầu tiên tôi nhìn thấy chính là một loạt các mật mã số học, đây là một loại thông tin mà tôi không thể lý giải. Không chỉ là những con số và phương trình kèm theo đó, tôi còn nghe thấy một loại âm nhạc mà tôi chưa từng nghe qua, nhìn thấy một thứ màu sắc mà tôi chưa từng nhìn thấy”.
Khi đó người dẫn chương trình hỏi anh: “Đó là thể loại âm nhạc như thế nào?”, Peter đã trả lời rất tỉ mỉ: “Đó là tổng hợp các loại âm thanh… Nếu chị đã từng nghe qua bản nhạc ‘Messe in c-moll KV 427’ của Mozart và ‘Requiem’ thì có thể hình dung được loại âm nhạc đó, giống như phần cao trào tuyệt đỉnh nhất của bài hát. Đây quả thật là điều trên cả tuyệt vời. Tất cả các thanh âm đều đi kèm với những màu sắc khác nhau, đó là những sắc màu tươi sáng rực rỡ nhất, khó có thể dùng lời nói hay ngôn ngữ hiện đại của chúng ta để miêu tả”.
Quyết định quay về thế gian
Peter chia sẻ, trong trải nghiệm cận tử anh còn được trò chuyện với Thần linh. Vào thời khắc quyết định trở về thế gian, anh không hề hoài nghi về thế giới này, mà qua đó càng hiểu biết sâu sắc hơn về thế giới và những vấn đề mà anh phải đối diện.
Trong thời gian dài đằng đẵng và chật vật để hồi phục, từ trải nghiệm mà anh gọi là “thể nghiệm siêu tự nhiên kỳ lạ” của mình, anh đã tìm được sự an ủi. Theo anh, những trải nghiệm đó vô cùng sâu sắc, mặc dù đối với người khác nó có đôi chút “điên cuồng”.
Peter mỉm cười nói: “Khi nghe tôi kể, ánh mắt của bạn bè và vị bác sĩ điều trị trông giống như thể, tôi bị trói trên vật thể bay của người ngoài hành tinh hay là vừa dùng bữa với quái vật huyền thoại Big Foot vậy”.
Anh tiếp tục câu chuyện thú vị của mình: “Từ đó tôi càng sống nội tâm hơn, ít nói hơn bởi không có ai muốn nghe tôi nói. Không có ai muốn thảo luận về những điều tôi đã trải qua”.
Một số thay đổi trong cơ thể cũng theo đó mà tới: Cơ quan cảm giác của Peter trở nên mẫn cảm một cách khác thường, anh so sánh bản thân mình với một chú sói hoang ở Alaska trước khi đi săn, khứu giác, thính giác và thị giác đều trở nên nhạy bén một cách siêu thường.
Và có một điều kỳ lạ, ngay khi anh ngồi cạnh giá vẽ và bảng màu quen thuộc của mình, đột nhiên trong anh xuất hiện cảm giác vô cùng lạ lẫm, nhất là khi cầm cây cọ vẽ mà anh yêu thích xưa kia.
‘Kỹ năng nghệ thuật bỗng bỏ tôi mà đi…’
Từ khi sinh ra, nghệ thuật là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Peter. Từ màu nước cho tới đất sét, anh đã sử dụng qua các chủng các loại vật liệu khác nhau để sáng tác. Anh cũng theo học một lớp hóa trang đặc biệt, đồng thời đảm nhiệm chức vụ cố vấn cho chương trình hình tượng doanh nhân.
Nhưng sau trải nghiệm cận tử này, Peter bỗng trở thành một người ở ngoài ngành. Anh vẫn có thể vẽ một chút, vẫn có thể nặn một bức tượng nhưng những kỹ năng đó càng ngày càng rời khỏi tầm tay.
Khả năng tính nhẩm hỗ trợ giúp cảnh sát phá án
Đồng thời một đam mê khác lại lớn lên trong anh, đó là niềm say mê với toán học. Peter chia sẻ: “Từ sau trải nghiệm cận tử, tôi bắt đầu có hứng thú nghiên cứu về toán học cổ đại và thuật toán bói mệnh. Tôi cảm nhận được những con số không chỉ đơn thuần chỉ dùng để tính toán mà nó còn có ý nghĩa nào đó to lớn hơn. Tôi bắt đầu coi những con số như một hình thức giao tiếp”.
Khả năng thu thập thông tin qua những con số của anh đột nhiên tăng lên, không chỉ vậy anh còn có thể tính nhẩm nhanh chóng. Anh bắt đầu sử dụng khả năng mới này để trợ giúp cảnh sát phá án.
Cũng từ đó Peter sống đồng thời hai cuộc sống: Anh tiếp tục tham gia làm tư vấn chương trình hình tượng doanh nhân, đồng thời cũng bắt đầu phối hợp với cảnh sát thực hiện điều tra.
Vụ án đầu tiên Peter tiếp nhận là một án mạng. Căn cứ vào hàng loạt các con số về thời gian tử vong, số nhà… một luồng ánh sáng xuất hiện giúp anh đưa ra các phán đoán. Anh giải thích: “Hãy tưởng tượng bạn đang xem một bộ phim trên đĩa DVD. Khi ấn vào nút tua đi bạn sẽ xem được những hình ảnh chạy vụt qua, từ đó bạn có thể hình dung về kịch tính của bộ phim nhưng lại không thể biết được rốt cuộc cụ thể xảy ra điều gì. Khi hình ảnh không ngừng được tua lại, cuối cùng bạn sẽ hình dung một cách xác thực về toàn bộ bộ phim”.
Cách sống đồng thời hai con người
Trong vòng 15 năm từ năm 1999 đến 2007, anh không nói với bất kỳ ai việc mình vận dụng siêu năng lực để làm một nhân viên điều tra. Tuy nhiên khi chương trình siêu tự nhiên trên truyền hình mời anh làm khách mời với tư cách nhân chứng, thì người thân và bạn bè đều biết được những việc liên quan đến trải nghiệm cận tử mà anh chưa bao giờ chia sẻ.
Sau sự việc này anh thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy như vừa trút được gánh nặng. Chịu đựng phán xét bình phẩm của bạn bè là một việc vô cùng khổ tâm, tuy nhiên anh cũng phát hiện có rất nhiều người có trải nghiệm giống mình, và họ có thể thấu hiểu để chia sẻ cùng anh.
Tấm lòng cởi mở từ những người có trải nghiệm giống nhau
Hiệp hội Nghiên cứu Cận tử Quốc tế (Association for Near Death Studies, IANDS) là tổ chức đã giúp anh có cơ hội giãi bày lòng mình.
Anh hồi tưởng lại lần đầu tiên tham gia đại hội thường niên của hiệp hội, anh đã phải nhiều lần dừng lại để lấy lại bình tĩnh.
“Tôi bước vào một căn phòng lớn, trong đó là những người cùng cảnh ngộ và có trải nghiệm như tôi. Cùng cảnh ngộ gặp nhau nên chúng tôi như người nhà, điều ấy làm tôi xúc động tới trào nước mắt. Hãy tưởng tượng bao nhiêu năm trời tai bạn liên tục phải nghe những lời lặp đi lặp lại như: “Đây không phải là điều có thật. Đây là tác dụng phụ của thuốc gây mê”. Tuy nhiên trong lòng bạn thực sự biết bạn đã nhìn thấy điều gì đó, đều là những điều có thực, còn mọi người thì cứ khăng khăng phủ định là không phải”.
Anh nói tiếp: “Được nói ra, được mọi người đồng cảm và biết rằng những gì mình trải qua là hoàn toàn có thật, cảm giác đó thật tuyệt vời!”
Khi cùng giao lưu với mọi người, anh mới biết rằng họ cũng giống như anh, cũng từng sống trong nỗi cô đơn cho tới khi tìm được những người đồng cảnh ngộ, những người không cười nhạo mà hoàn toàn lắng nghe chia sẻ của mình.
Đại đa số người có trải nghiệm cận tử đều thu được những điều tích cực giúp họ có sức mạnh vượt qua bệnh tật và biết trân trọng giá trị của sinh mệnh. Tuy nhiên Peter chia sẻ: “Thực sự cũng có những người vì bạn bè người thân không thể lý giải mà trở nên cô đơn mặc cảm, họ quay sang nghiện rượu, hút thuốc, thậm chí cuộc sống trở nên bi thảm chán nản tới mức muốn tự tử”.
Peter nói thêm: “Tôi từng bị gọi là diễn viên đoàn xiếc, là kẻ lừa dối và bị mọi người đối xử vô cùng tàn ác. Tuy nhiên hiện tại tôi không còn để ý họ nhìn nhận ra sao về mình”.
Viết sách chia sẻ trải nghiệm giúp cuộc sống mang đầy sự biết ơn
Cho dù có rất nhiều người không tin lời anh nói, nhưng Peter vẫn hy vọng việc chia sẻ trải nghiệm của bản thân có thể giúp ích cho mọi người.
Peter nói: “Cho dù những trải nghiệm tôi chia sẻ ra chỉ có thể giúp được một người, dù như thế tôi cũng cảm thấy được an ủi, giúp tôi có thể nhẫn chịu mọi lời giễu cợt của tất cả mọi người”. Cũng bởi vậy anh đã viết lại những trải nghiệm của mình trong hai cuốn sách ‘Key Master’ và ‘The Accidental Prophet’.
Những người chưa từng trải qua điều tương tự có lẽ sẽ không tin những gì Peter nói. Và đứng trước phản ứng của độc giả, anh đã chuẩn bị cho mình tâm lý và tư tưởng, trong lòng không hề oán trách. Điều đó cũng giống như một bộ phim dẫu gây chấn động lòng người nhưng khán giả vẫn không thực sự thấu hiểu được trải nghiệm chân thật trong các cảnh phim.
Cũng giống như những người từng có trải nghiệm cận tử và từng chết đi sống lại khác, Peter cảm thấy trong mình có nguồn nhiệt huyết hoàn toàn mới. Nguồn năng lực mới và cơ hội nhìn thấu thế giới này ở một góc độ khác đã khiến anh không còn là một tín đồ của thuyết Bất Khả Tri, thế giới quan của anh từ đó cũng dần dần phát sinh chuyển biến.
“Tôi bắt đầu một ngày mới với đầy lòng biết ơn và trân trọng từng ngày đã trôi qua. Trong lòng tôi luôn tâm niệm một điều: Cảm ơn Trời Phật, tạ ơn Thượng Đế đã cho con cơ hội thứ hai được quay lại thế giới này”.
Theo Đại Kỷ Nguyên tiếng Trung
Kiên Định biên dịch
Nguồn:http://www.dkn.tv/van-hoa/sau-trai-nghiem-can-tu-nguoi-hoa-si-quen-mat-cach-ve-nhung-lai-nang-luc-phi-thuong.html
Comment