No icon

oan-hon-doi-no-mang

Oan hồn đòi nợ mạng

Mùa Xuân năm Kỉ dậu đời Khang Hi, có người họ Chi, quê Gia Thiện, một hôm thấy trong người kì quái , bèn nói với người bạn họ Cố:

– Không hiểu sao mà đầu óc tôi cứ quay cuồng như có oan hồn theo sau.

Đến lúc ngã bệnh nặng, họ Cố liền đưa họ Chi đến sư Tây Liên hỏi chuyện, tự nhiên quỉ nhập vào họ Chi cất tiếng nói chuyện với nhà sư :

– Thời đầu nhà Minh ta là một phó tướng họ Hồng tên Châu, hắn ( tức họ Chi ) làm chủ tướng họ Dao, thấy người vợ họ Giang của ta quá xinh đẹp nên khởi tâm tham lam, hắn bèn lập mưu hẹn ta đến chỗ kia làm phản, đem hơn bảy trăm tàn quân lệnh giao cho ta chiến đấu, một mình ta không địch nổi, ta và cả đám quân lính bị giết hết. Sau đó họ Dao bắt vợ ta cưỡng hôn, vợ ta bèn thắt cổ tự vẩn.

Ta ghi nhớ mối thâm thù này nên mấy kiếp đi theo hắn quyết trả cho được. Nhưng lúc cùng đường Dao lại xuất gia tu hành, đời kế đó lại làm cao tăng, đời kế nữa làm Đại từ lâm, đời thứ ba là vị sư có giới hạnh, đời thứ tư là người giàu có, hay bố thí nên ta không trả thù được. Đời thứ năm này, đương lúc thắng trận liên tiếp trong hai năm Tuất và Dậu nên tổn đức, năm trước lại vung dao giết hại bốn người trong quán trà, bị mất lộc, ta mới đến trả thù được.

Nghe câu chuyện có đầu có cuối, sư Tây Liên bèn khuyến hoá rồi hứa sẽ tụng kinh lễ sám để hoá giải mối oan đó. Nghe thế quỉ thưa vâng. Họ bèn thỉnh sư Tây Liên làm lễ cầu siêu, bệnh của họ Chi lập tức thuyên giảm, sau mấy hôm, quỷ lại nhập vào họ Chi đến gặp nhà sư Tây Liên và thưa rằng:

– Nhờ sức che chở của Phật con đã được siêu sinh, không bao giờ báo oán nữa. Nhưng có mấy người khác cũng đến đòi mạng họ Chi này, đó là bốn người bị giết ở quán trà, không phải con, chỉ sợ sư nghi con không giữ lời hứa nên đến thưa cho rõ.

Nói xong bèn thóat ra, lát sau bệnh của họ Chi lại tái phát, chưa hết đêm thì đã chết.
Đức Phật dạy: Cho dù trải qua muôn nghìn đời kiếp thì những nghiệp báo của mình tạo vẫn không mất đi. Khi hội đủ nhân duyên sẽ chịu lại quả báo đó. Đền nợ vài ba trăm năm trước thế vẫn còn gần lắm, vì có khi phải trả những món nợ từ nghìn năm, nghìn kiếp trước còn xót lại.

Trích sách “Hiện quả tùy lục”

Comment